IPX-998, làm thịt em sinh viên dễ thương nai tơ, cũng sẽ có tình nghĩa. Với lại, giờ em nghĩ, nhà em vui thì em vui. Dù là ba mẹ cũng khuyên em không nên gấp gáp quá, lo học xong rồi cưới hỏi cũng được, nhưng mà… em thấy giờ cũng được, IPX-998 ít ra em có thể bên cạnh người thân, không phải lủi thủi một mình ở cái thành phố này nữa. – Em làm anh thấy anh là thằng tồi tệ thế nào ấy. – Hì – em lại cười – có gì đâu anh. Em trước giờ vẫn là vậy mà, vẫn là người thừa… không thể có được người em yêu. Em thở dài… lòng mình tự nhiên nhói lên cảm giác đau buồn